Lại xuất hiện thêm một “Liên đoàn Lao động Việt tự do - LĐV”
nhằm “bảo vệ người lao động” được thành lập. Một bộ phận người lao động Việt
Nam ở nước ngoài, một số tổ chức quốc tế, tổ chức phi chính phủ do thiếu thông
tin, chưa nắm rõ tình hình lao động Việt Nam cũng như chủ trương, chính sách của
Đảng và Nhà nước đã bị LĐV với tiền thân là tổ chức “Ủy ban bảo vệ người Việt
Nam ở nước ngoài - UBBV” lợi dụng để tuyên truyền thông tin sai lệch từ đó dung
túng, tiếp tay cho hoạt động của chúng.
Với chủ trương mở cửa hội nhập, tăng cường phát triển kinh tế,
Việt Nam đã có nhiều chính
sách tạo điều kiện cho người Việt Nam đi lao động tại nước ngoài. Đây
là chủ trương đúng đắn của Đảng và Nhà nước, góp phần giải quyết nhu cầu việc
làm, tăng nguồn thu ngoại tệ phát triển đất nước. Tuy nhiên, tổ chức UBBV của
Trần Ngọc Thành đã lợi dụng chính sách đúng đắn đó để xây mộng chính trị và trục
lợi kiếm tiền. Thành và đồng bọn kêu gọi cộng đồng quốc tế quan tâm đến “tình
trạng bất công của công nhân Việt Nam”, âm mưu học tập mô hình Công đoàn Đoàn kết
Ba Lan biến các hoạt động này thành phong trào biểu tình lan rộng trên cả nước
nhằm thực hiện “cách mạng màu” lật đổ chế độ hiện nay của Việt Nam.
Một phần vì không có kinh nghiệm “hoạt động công đoàn”, thực
lực không có, cùng với những mâu thuẫn nội bộ do “chia chác không đều”, UBBV
ngày càng trồi sụt và dần chìm vào quên lãng trước sự bất lực của Trần Ngọc
Thành. Chính vì lẽ đó, nhận thấy không thể hoạt động “độc lập” được nữa, chúng
tham gia hợp nhất cùng với các tổ chức “Công đoàn độc lập Việt Nam”, “Hiệp hội
đoàn kết công nông Việt Nam” và “Phong trào lao động Việt” thành tổ chức LĐV.
LĐV thực chất chỉ là danh xưng khác của UBBV, về bản chất, âm mưu lâu dài của
chúng không có sự thay đổi nào đáng kể. Vẫn là những luận điệu tuyên truyền hoạt
động mang nhãn mác “nhân đạo, từ thiện” để chống phá Nhà nước Việt Nam, vẫn là
chiêu bài kêu gọi sự can thiệp của chính quyền các nước và các tổ chức phi
chính phủ vào các vấn đề lao động, công đoàn ở Việt Nam, và vẫn là những thủ đoạn
tinh vi lừa gạt người lao động để kiếm tiền tiêu xài cá nhân.
Tuy vậy, xét ở mức độ nào đó, Thành lập ra LĐV với những mục
tiêu lâu dài và trước mắt phần nào rõ ràng và cụ thể hơn so với UBBV. Thành cho
rằng để có thể được quốc tế công nhận, có chính danh và nguồn tài chính ổn định,
thì nhất định phải đưa LĐV tham gia một tổ chức công đoàn quốc tế nào đó. Liên
đoàn Lao động Quốc tế (ITUC) trở thành mục tiêu của chúng. Vậy là Thành cùng đồng
bọn gồng mình lên để tìm cách khuếch trương thanh thế, vận động những người có
uy tín và các tổ chức thành viên trong ITUC, điên cuồng lôi kéo người tham gia
bằng cách dụ dỗ và lừa gạt lao động Việt Nam ở nước ngoài với mong muốn đáp ứng
đủ các tiêu chuẩn của ITUC.
Thế nhưng Thành đâu hiểu rằng, ITUC và các công đoàn thành
viên ITUC chẳng hề xa lạ gì với những chiêu trò của các tổ chức mạo danh để gia
nhập tổ chức công đoàn có uy tín nhất thế giới này, cũng như họ thừa hiểu về
“lý lịch” chẳng mấy tốt đẹp của con người tự xưng là “chủ tịch” của tổ chức
công đoàn mạo danh này. Với mục tiêu cao cả là đại diện và bảo vệ các quyền lợi
hợp pháp cho người lao động trên toàn thế giới, ITUC không phải là nơi dung
thân cho những tổ chức, cá nhân muốn mạo danh các hoạt động công đoàn để đánh
bóng tên tuổi, trục lợi kiếm tiền và thực hiện các mục đích chính trị.
Vì lẽ đó, sẽ chẳng bao giờ “giấc mơ” của Thành trở thành sự
thật. Sẽ không có kịch bản nào tốt đẹp dành cho LĐV và những kẻ bám vào nó để
kiếm tiền. Trần Ngọc Thành, hãy tỉnh ngộ!